Trước giờ mình thấy trên truyền hình Việt Nam rất khi khi chiếu phim Nhật Bản, phim cuối tuần ngày chủ nhật của VTV1 hầu hết là “bom tấn” của Mỹ với châu Âu, xem thì cũng hay nhưng kết thúc phim chả còn đọng lại được cái gì. Sau một ngày chủ nhật cày cuốc ở nhà lùng phim hay xem, mình đã tìm được phim “'Hachiko Monogatari” trên Youtube. Đầu tiên mình cũng chỉ là tình cờ đọc trên các diễn đàn, thấy mọi người khen nhiều lắm, nên mình cũng tìm xem. Đúng là một bộ phim lấy quá nhiều nước mắt của người xem, một câu chuyện cảm động về tình nghĩa, lòng trung thành, đặc biệt lại là của một chú chó dành cho chủ của mình.
Bộ phim dài gần 2 tiếng, được xây dựng lịch bản từ câu chuyện có thật về chú chó có tên là Hachiko (giống Akita thuần chủng của Nhật Bản) từ khi được sinh ra tới khi được gia đình vị giáo sư nhận nuôi.
Cốt truyen cam dong của bộ phim như sau:
Gia đình giáo sư Ueno- một kỹ sư nông nghiệp đang giảng dạy tại đại học Đế quốc Tokyo- được tặng 1 chú chó con giống Akita rất đáng yêu. Chú chó có bộ lông vàng mượt, rất hay quậy phá đồ dùng trong nhà và được vị giáo sư đặt cho cái tên là Hachi. Ông làm cho nó một cái chuồng riêng trong góc sân, cứ đều đặn mang cơm cho nó ăn mỗi bữa. Thực ra ban đầu ông không định nuôi chó nữa bởi trước kia đã từng nuôi một con, rất gắn bó với gia đình ông, nhưng rồi nó bị chết, khiến mọi người buồn và xót thương nhiều. Con gái ông đã năn nỉ, thuyết phục bố mẹ cho phép nuôi thêm một chú chó nữa, vì giống Akita này rất thông minh và đáng yêu, cuối cùng ông chiều theo nguyện vọng của con. Tuy nhiên khi có Hachi rồi, cô gái chỉ gắn bó với nó được một thời gian ngắn rồi phải đi lấy chồng, không ở nhà và cũng không mang theo Hachi được.
Hachi được ông giáo sư chăm sóc từ bé nên rất quấn ông. Lúc bé, cứ mỗi lần ông Ueno đi làm về là chú chó mừng quýnh lên, vẫy đuôi loạn xa. Khi nó lớn, ông Ueno bắt đầu có thói quen dắt nó đi dạo khắp thành phố, và cùng ông đến ga tàu mỗi sáng đi làm. Chiều tối, Hachi đợi sẵn ở lối ra của ga chờ ông chủ về, cứ đều đặn như thế, ngày qua ngày, không kể nắng mưa.
Rồi một ngày, bất ngờ ông Ueno bị đột tử trên trường nên không thể trở về chuyến tàu ngay hôm đó, Hachi vẫn kiến nhẫn chờ như mọi ngày.
Sau cái chết của ông chủ, Hachiko được vợ chồng con gái giáo sư đón về nuôi. Nhưng, chú chó trung thành đã dứt xích bỏ trốn và trở về ngôi nhà cũ tìm chủ. Không thấy ông chủ đâu, Hachi đã đến nhà ga- nơi ngày trước nó vẫn thường chờ giáo sư về- lặng lẽ theo dõi bóng người qua lại.
Gần 10 năm nó vẫn cứ chờ đợi như vậy, chiều chiều mỗi ngày không lúc nào không thấy dáng Hachi ngóng trông trước ga tàu. Lòng trung thành của một chú chó đã viết lên một câu chuyện cảm động về tình yêu, tình nghĩa giữa con người và con vật. Có thời gian thì các bạn hãy tìm và thưởng thức bộ phim rất rất hay này nhá. Đảm bảo sẽ khóc cho mà xem.